Việt Nam nói là làm, hôm nay anh sẽ nói về cái trên cả Đắc Nhân Tâm cho các chú choáng cmn ngợp luôn.

FB của tôi có nhiều bạn bè mới Và tôi chẳng ngại thoải mái xưng hô, có thể bạn thấy hơi ngông cuồng.. nhưng không phải.. chỉ là nói hơi bậy tí thôi [​IMG]=))

Từ cái ngày nổi tiếng hơn, mọi người xung quanh có vẻ nể phục và tôn trọng tôi.. Nhưng éo le ở chỗ sau khi tiếp xúc họ lại càng Khoái tôi voãi đoái luôn. Vì sao vậy?

Hầu hết mấy thánh nổ khi gặp bạn bè ngoài đời thực đều tỏ ra mình lịch sự và chỉn chu chả khác mẹ gì một thầy tu.. cái ngu của nó chính ở chỗ ấy.

Hẳn có vài đứa bạn nói chuyện rất bựa nhưng bạn vẫn rất Khoái nó, đặc biệt là những đứa bạn thân.. gặp nhau là chào nhau kiểu "đmm khỏe không con c.hó".. và đáp lại "bố khỏe con ạ".. rồi 2 thằng cười phớ lớ với nhau.. chính lúc ấy trái tim 2 thằng chạm nhau.. đương nhiên vẫn luôn phải tự ý thức tôn trọng lẫn nhau, thoải mái chứ không xuồng xã... hạ bệ nhau.

Nhiều thằng đi họp lớp gặp bạn cũ cố tỏ ra mình trưởng thành, nói thẳng ra là tỏ ra bố đời.. nhưng với cái đầu rỗng tuếch.. nó không hiểu rằng bạn bè cũ chỉ yêu thương khi bạn vẫn là bạn của họ.. quen thuộc và thoải mái.. đéo cần biết chú thành công đến mức nào Nhưng nếu bạn gặp bạn cũ của mình và để mọi ng cảm nhận chú như 1 người khác thì có lẽ chú không nên đi thì hơn.. Hãy cứ là một người bạn thật sự để mọi người cảm nhận bạn thực sự trưởng thành bằng trái tim của họ.. thay vì vỗ ngực nói "tao giờ khác lắm rồi".

Tôi quản lý 1 phân xưởng sản xuất và thường xuyên phải đi quan hệ để nhờ sự hỗ trợ về mọi mặt từ phân xưởng khác, nhiều người cũng đi nhờ vả như tôi nhưng chẳng ai giúp... họ gặp gỡ người quản lý khác và bắt đầu "anh ơi bên em đang cần sự hỗ trợ nên anh chuyển giúp em mượn 10 nhân viên được không ạ?" Nghe rất lịch sự thể hiện phong cách chuyên nghiệp vcl luôn... mỗi tội là đéo hiệu quả thôi.. Còn tôi thì hay cười 1 nụ cười tỏa nắng và chém "ây đại ca.. dạo này trông bác xuống mã voãi..bla.. nện nhiều chứ giề...bla.. bên bác nay nhân lực dư giả thì đẩy em mượn mấy chú phát.. tạo công ăn việc làm ổn định cho các em nó" .. và lần đéo nào cũng thành công luôn ae ạ.. thậm chí mượn 10 người nhưng đc tận 15 người..

Tóm lại "Không ai có nghĩa vụ với ai cả, bạn không thể trách người khác đã không làm gì đó cho mình vì bạn không đủ "hấp dẫn" để họ làm điều đó" - trích lời thầy Nguyễn Minh Ngọc.

Còn ở tầng kinh tế cao hơn như đi bán hàng, mời đầu tư, ngành ngân hàng... thì bạn phải có 1 phong thái của Chuyên Gia để tạo sự tin tưởng tuyệt đối cho khách hàng và đối tác, chuẩn từng câu từng chữ để đảm bảo quyền lợi.

Nếu từng đọc qua Đắc Nhân Tâm bạn sẽ thấy nội dung của nó rất hay, thấy rất đúng.. mấy ý kiểu như "nở 1 nụ cười thiện cảm.. bla.. bla.." Nhưng hãy nhớ những điều đó chỉ đúng với cá nhân thôi.. còn ở tầng doanh nghiệp cần hiệu chỉnh khá nhiều..

Gần 3 năm làm quản trị tôi đủ thẩm quyền để nói với bạn rằng.. khi bạn nhận quyền tiếp quản.. cái buổi lễ ra mắt nhân viên bạn phải cực kỳ lưu tâm "Không nở nụ cười ngay từ đầu". Vì nhân viên của bạn không phải là những người bạn tuyển vào, họ đều ngẫu nhiên đến với bạn nên nếu bạn tỏ ra mình thoải mái ngay từ đầu thì sẽ có 1 số cá nhân chày cối nghĩ bạn là thằng dễ bắt nạt.. sẽ không thuận lợi cho công việc về sau của bạn. Phải công nhận rằng sẽ có nhiều nhân viên nói nhẹ nhàng tình cảm sẽ hợp tác làm.. và cũng có nhưng ông tướng nói nhẹ đéo được. Là ngườilãnh đạo phải biết nhận diện để quản trị sao cho thật hiệu quả.

Tôi đã đọc 2 cuốn sách kinh điển về giao tiếp là Đắc Nhân Tâm và Tử Huyệt Cảm Xúc. Không phủ nhận nó rất hay nhưng nhiều thánh đọc xong áp dụng vào quản trị đếch nổi.. vì sách viết ở bối cảnh, văn hóa nước ngoài... nước mình nền văn hóa khác hẳn, bối cảnh kinh tế chủ yếu là sản xuất thô sơ.. nên để quản trị hiệu quả bạn không bao giờ được phép quên những cấp độ ra lệnh trong quản trị người Việt:

1. NÓI GÌ LÀM ĐẤY cấm cãi, cấm làm khác.. cấp này để quản trị những công việc thô sơ như lắp ráp, chế biến.. bạn đéo thể nào gặp 5 nghìn nhân viên để thuyết phục họ "hãy làm chân thành vì công ty của chúng ta". Để quản trị được số lượng nhân lực khổng lồ này bạn chỉ cần đưa ra bảng hướng dẫn công việc và yêu cầu làm y chang.. làm sai Phạt.

Mấy ông tướng đéo làm quản trị bao giờ nhưng cũng đi tư vấn doanh nghiệp thường nói giọng đầy đạo đức "là một người lãnh đạo bạn cần quan tâm thấu hiểu nhân viên của mình, đáp ứng tối đa nhu cầu nhân viên để họ gắn bó với công ty" mẹ...xin lỗi chứ 5000 nhân viên của ông luôn đéo thiếu những thành phần cá biệt làm uể oải như sợi bún rồi sẵn sàng chốn đi chơi, đi ngủ bất cứ lúc nào... đi mà thấu hiểu hộ tao cái. Nên làm ơn chỉ đi dạy và tư vấn kiếm tiền bằng những cái mình làm được thôi.. không làm được thì đừng có tự bốc đít mình lên rồi đi tư vấn.. như thế nhận đồng tiền đéo xứng đáng đâu.

2. HƯỚNG DẪN VÀ KIỂM TRA những việc sử dụng nhiều chất xám.. như dân văn phòng, sinh viên mới ra trường, lãnh đạo cấp dưới....

Cấm không được ép buộc như cách 1 với những công việc liên quan đến trí tuệ, sẽ làm thui chột và giới hạn sự bứt phá trong công việc...

3. THAM GIA VÀO QUÁ TRÌNH RA QUYẾT ĐỊNH

Khi ở tầng trí tuệ cai hơn hẳn, như các lãnh đạo cấp cao, trưởng phòng..vv.. thì nhiều khi bạn đưa ra quyết định sẽ dễ gây tranh cãi.. lãnh đạo cấp dưới sẽ không làm nhiệt tình khi họ thấy có gì đó khó khăn.. rồi khi hỏng việc họ sẽ đứng ra nói quyết định này là không khả thi, đặc thù đội ngũ này giỏi nhưng cái tôi cũng to đùng.. họ sẵn sàng nói với bạn "sếp giỏi sếp đi mà làm thử xem"

Nên tốt nhất khi nhen nhóm chuẩn bị đưa ra quyết định phải để lãnh đạo cấp dưới là người tự nói ra quyết định mình mong muốn. Khi họ tự nói ra tức họ thấy khả thi.. thậm chí phải cố 200% khả năng thì họ vẫn quyết thức khuya dậy sớm để hoàn thành.

Thằng lãnh đạo giỏi phải làm cho cấp dưới nói ra quyết định đúng với mong muốn của mình.

4. TRAO QUYỀN.

Khi sở hữu một thằng cấp dưới giỏi kiến thức chuyên môn hơn mình, kỹ năng chuyên môn cũng hơn.. thái độ làm việc khỏi chê.. thì khi bạn chỉ việc nói ra điều mình cần.. đừng có mà chen vào thể hiện mình kiểu "tao là chủ của mày". Người đó sẽ bỏ bạn không sớm thì muộn.

Không khó để làm được tất cả những điều trên. Còn để thành công vang dội, bạn phải có mục tiêu lớn, sau đó xin thề với bạn rằng đếch hề có sự lựa chọn nào khác ngoài việc lao ra ngoài đương đầu với vô vàn thử thách để tiến gần tới mục tiêu. Bạn bắt buộc phải khổ luyện, kẻ khác khổ luyện 1 thì mình khổ luyện 10.. để trong mỗi lần tranh đua sẽ khiến kẻ khác phải kinh sợ và choáng ngợp. . . Và thế là bạn thành công mất rồi.

Tôi không biết và không cần biết bạn đang làm công việc gì... lĩnh vực gì.. nhưng tôi biết nếu bạn "sống mà không có mục tiêu và lý tưởng thì còn tệ hơn là chết"

Nếu nhận đc giá trị từ bài viết của tôi thì hãy giúp tôi chia sẻ nó.. xin cảm ơn [​IMG]

Nguyễn Đình Trưởng